Nói xong liền xoay người ôm Noãn Noãn đi ra khỏi phòng, sau đó để cho cậu bé tự mình chạy vào trong sân chơi. Noãn Noãn nhìn thoáng qua mấy bức tường trong sân, có chút mờ mịt mà cào cào đầu tóc. Sau đó lại quay đầu nhìn thoáng qua Hà Tứ Hải, lúc này mới an tâm mà lộ ra một nụ cười, sau đó nhấc đôi chân ngắn củn chạy vào trong sân. “Mẹ, trên phố có cửa tiệm nào bán quần áo trẻ con không ạ?” Hà Tứ Hải hỏi Dương Bội Lan. Dương Bội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.