Gợn sóng lăn tăn tản ra tứ phía, bước chân của hòa thượng Quảng Đức lập tức khựng lại giữa không trung. Giống như một chiếc TV cũ bị vấp vậy, bước một bước khựng lại một bước, khoảng cách vốn dĩ chỉ còn có vài bước chân mà lại như xa cách cả rãnh trời. Quảng Đức bị tiếng trống bỏi làm cho tâm trí hỗn loạn đến sắp bật khóc. “Đừng sợ, kiên trì một chút, rất nhanh thôi, Huyên Huyên, chăm sóc thật tốt cho Uyển Uyển.” Hà Tứ Hải dặn dò một câu, sau đó đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.