Khi cô bước ra thì bất lực nói với Hà Tứ Hải: “Người dịu hiền như em thế này, nếu cứ tiếp tục thì sớm muộn gì cũng trở thành bà cụ ồn ào mất.” Hà Tứ Hải: → _ → “Ánh mắt anh vậy là sao?” Lưu Vãn Chiếu vén tóc, tức giận hỏi. “Ý của ông chủ là chị là một con cọp siêu hung dữ.” “Ý em là con cọp cái đúng không?” Hà Tứ Hải sửa lại cho cô bé. “Vâng, vâng.” Huyên Huyên lập tức gật đầu. “Còn đúng hả, mới bị đánh mông xong,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.