“Trương Cường.” “Sao thế mẹ?” “Tiếp dẫn đại nhân, Tiếp dẫn đại nhân sẽ không trách tôi mẹ đâu nhỉ?” “Không đâu, vị thần tiên này rất tốt, sao có thể chỉ vì vài câu nói mà trách tội mẹ được.” “Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” chị Ngô thở phào nhẹ nhõm. Sau đó lại nói, “Thím Hạ của con chắc không sống được mấy ngày nữa đâu, cả Tiếp dẫn đại nhân cũng nói như vậy rồi.” Trương Cường nghe xong thì im lặng. Lúc nhỏ thím Hạ đối xử rất tốt với cậu ta, thường xuyên mua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.