“Cô giáo Dương.” Một đứa bé luôn kiệm lời như Thảo Nhi, nhìn thấy cô Dương, giống như đứa nhỏ nhìn thấy mẹ mình, từ xa đã hô lên một tiếng, trực tiếp chạy qua đó. “Thảo Nhi.” Cô Dương nhìn thấy Thảo Nhi, vẻ mặt cũng cực kỳ vui mừng, vội vàng buông đồ đạc trong tay đứng lên. Ngày hôm qua mấy người Thảo Nhi đột nhiên biến mất trước mặt cô, cô Dương nói thật lòng thì, kỳ thật cũng không mấy yên tâm, cả đêm ngủ không ngon giấc, thậm chí nghĩ đến việc có nên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.