Buổi sáng tỉnh dậy, Tiểu Đào Tử còn đang nhắm chặt mắt có thói quen là vươn cái chân ngắn tũn qua thăm dò ở bên cạnh, thử xem ba ba có còn ở đây hay không. Nhưng mà không cẩn thận thò chân ra khỏi chăn, vội vàng rụt lại, lạnh quá đi. Chân nhỏ ơi, xin lỗi mày nha, xin lỗi nha, tao không cố ý đâu mà. Trong lòng Đào Tử vội vàng nói lời xin lỗi với chân nhỏ của mình, sau đó ôm nó vào trong lòng, lúc này mới mở mắt ra. Nhìn trái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.