“Tiểu Lộc.” Nghiêm Tú Ảnh dắt mẹ mình bước tới. “Tú Ảnh, dì.” Trương Lộc buông tay Ninh Đào Hoa ra bước lên đón. “Chú Nghiêm.” Hà Tứ Hải cũng chào hỏi với Nghiêm Chấn Hưng ở bên cạnh. “Bà nội các cháu đâu?” Nghiêm Chấn Hưng hỏi. “Cháu không biết nữa, chắc là đi lên phía trước rồi.” Bởi vì Hà Tứ Hải đi thẳng tới đây, không gặp được bọn họ nên ngay cả Đào Tử hắn cũng không biết đang trốn ở chỗ nào. Nhưng bây giờ toàn bộ trấn Kim Hoa Hồ đều nằm trong tầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.