Hà Tứ Hải ngước đầu nhìn lên bầu trời. Sau đó cúi đầu nói với Uyển Uyển: “Trời không mưa cũng không nắng, em che ô làm gì?” “Chơi ạ.” Uyển Uyển trả lời vô cùng trong sáng. Sau đó đặt cán dù lên vai rồi xoay, đồng thời cái miệng nhỏ còn hoà âm theo. “Biubiubiu…” “Ba, mẹ, ông nội…” lúc này nhà trẻ mở cửa ra. Tuy đội hình của đám nhóc vẫn ngay ngắn, nhưng tất cả đều hò hét loạn cả lên. Đương nhiên cũng có vài bạn nhỏ tò mò nhìn cô bé vẫn che...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.