Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa thùng thùng. Ba người cũng không có ai đứng dậy đi mở cửa. Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới nói của một cô gái, "Thanh Nghiên..." "Là chị Đào Hoa." Hồ Thanh Nghiên thở dài đứng lên, chuẩn bị đi mở cửa, nàng biết thời gian đến rồi. "Tiểu Bảo." Tống Nghị Bình kéo tay Hồ Thanh Nghiên lại, lệ rơi đầy mặt, tràn đầy cầu xin. Cầu xin nàng không nên rời khỏi mình. "Mẹ ~" Hồ Thanh Nghiên cố nén quay đầu, rút tay trở về. Hồ Lập Quân há...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.