"Mẹ, con mệt chết đi được, đi du lịch không vui một chút nào." Huyên Huyên ngồi ở trên bậc thang, lè lưỡi, giống như một chú cún tội nghiệp. "Uống chút nước đi." Lưu Trung Mưu đưa tới trước mặt nàng một chai nước đá vừa mua. Huyên Huyên lập tức duỗi tay nhỏ ra cầm lấy, đầy máu phục sinh, tinh thần lại tràn đầy. Bình thường ba mẹ nàng đều rất ít cho nàng uống nước ngọt, càng đừng nói đến nước đá, cơ hội khó có được như thế, nàng tự nhiên rất là hưng phấn,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.