"Cái này không được, cái này chờ sau này bà nội lại cho cháu." Hứa Tiểu Liên kéo tay nàng lại rồi nói. "Cháu muốn ngay bây giờ, bà nhanh đưa cho cháu." Ân Vệ Hồng mạnh mẽ kéo một cái. Hứa Tiểu Liên vốn đang đói bụng, cộng với người lại không dễ chịu, lập tức không đứng vững mà trực tiếp ngã xuống đất, phát ra tiếng rên rỉ thống khổ. Ân Vệ Hồng cũng bị dọa ngã, xoay người liền chạy ra ngoài. "Vệ Hồng, Vệ Hồng..." Hứa Tiểu Liên ngã trên mặt đất giãy giụa gào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.