“Oaa, đây là cái gì vậy, là cái gì vậy?” Huyên Huyên đứng trên bờ ruộng, trông xuống những hàng cây cao cao ở phía dưới, tay chống lấy eo, rung đùi đắc ý nói. “Đây là cây ngô mà, cái này mà cũng không biết sao?” Đào Tử tỏ vẻ kiến thức của chị thật là hạn hẹp, là một cô bé ngốc nghếch. “Chị đương nhiên biết đây là cây ngô rồi, chị thích ăn ngô mà.” “Đúng, đúng, em cũng thích ăn ngô lắm.” Đào Tử tỏ vẻ tán thành. Chủ yếu là vì ăn ngô rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.