"Các bạn nhỏ mau xếp hàng ngay ngắn, không được chạy, từng người một đi ra.” Mỗi ngày khi đến giờ ra chơi, cô Từ đều hô lớn kêu các em nhỏ xếp hàng ngay ngắn để ra khỏi lớp, nhưng vẫn cứ luôn lôi kéo nhau khiến cả đám nháo nhào. “Thẩm Di Nhiên, đừng kéo quần tớ, quần tớ sắp bị cậu kéo tuột rồi.” Đào Tử nắm chặt quần của mình, bất mãn nói với Thẩm Di Nhiên. “Ha ha…” Thẩm Di Nhiên vui vẻ cười. “Tớ sợ nếu ra ngoài sẽ không tìm thấy các cậu.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.