Đào Tử nửa tỉnh nửa mê thức giấc, lơ mơ ngồi dậy, xoa đôi mắt còn nhập nhèm, hết nhìn trái rồi lại ngó phải, vẻ mặt hơi bơ phờ, đồng thời duỗi chân nhỏ ra ngoài, ngón chân lung lay mấy cái. Cô bé ngồi ở đầu giường mà đầu óc hơi choáng váng, sau một lúc lâu mới than tỉnh. Ngoài trời đã sáng bửng, hơn nữa đã rời khỏi Disney, nên hôm nay phải tới nhà trẻ. “Ba.” Đào Tử kêu lớn. Cùng lúc đó cô bé nhổm mông dậy, bò xuống giường. “Tỉnh rồi à? Ba...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.