Thấy Hà Tứ Hải không trả lời, Đào Tử có chút vội liền gọi ba. “Gì đấy.” “Chúng ta hát nối đi.” “Không muốn hát.” “Tại sao không muốn hát.” “Không có tâm trạng.” "Tại sao ba không có tâm trạng?" “Vì lâu rồi không đánh vào mông của con, cho nên không có tâm trạng.” Hà Tứ Hải nói. Đào Tử: ╰_╯ “Dì Lưu nhìn này, ba muốn đánh mông con, dì không quản ba, ba không ngoan nha.” Đào Tử lập tức đi mách với Lưu Vãn Chiếu. Lưu Vãn Chiếu khó khăn lắm mới ngừng cười, nghe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.