“Hiahiahia… Tôi tới rồi.” Trong sân truyền đến tiếng cười của Uyển Uyển. Đào Tử nghe thấy thì vèo một cái từ trong nhà lao ra ngoài. “Dì Lưu, chị Huyên Huyên, chị Uyển Uyển, haha, mọi người tới rồi à.” “Đào Tử, chúc mừng năm mới.” Lưu Vãn Chiếu lên tiếng chào hỏi Đào Tử. “Chúc mừng năm mới.” Đào Tử nói. Sau đó nhớ đến con heo vàng của mình không có ôm ra. Nhưng mà dì Lưu cũng không có làm cô thất vọng, vẫn lấy ra một phong bao lì xì cho cô. “Tới thì tới,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.