Lương Hồng Binh phải mất một hồi lâu mới hoàn toàn tỉnh táo lại. Hắn quay đầu nhìn sang bên cạnh, thấy Hà Tứ Hải đang cầm một cây dù đỏ trong tay thì vội vàng đứng dậy. "Tiếp dẫn đại nhân." "Anh tiếp tục nghỉ ngơi đi, tôi đã biết những thứ cần biết rồi." Hà Tứ Hải nói. "A..." Lương Hồng Binh sửng sốt một chút. Hắn có biết chuyện Hà Tứ Hải muốn đi vào giấc mơ của hắn, nhưng mà, chính mình có nằm mơ sao? Hắn nhíu chặt mày, thật giống như là có nằm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.