Nhân lúc hắn nhắm mắt, Hà Tứ Hải nhìn bốn phía một chút, ngay cả cái cốc đựng nước đều không có. Chỉ có cách đó không xa có một cái bát thô màu xanh trên ghế đẩu, bên cạnh còn có một cái bình nước. Hà Tứ Hải nhấc lên quơ quơ, bên trong không có một giọt nước nào. Suy nghĩ một chút rồi đi ra ngoài, hắn nhớ rằng trên xe có nước suối. Hắc Oa Tử lập tức đuổi theo, dường như sợ hắn chạy đi mất. Nhìn thấy Hà Tứ Hải đi ra, Lưu Vãn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.