"Huyên Huyên, hôm nay cậu có mang theo đồ ăn không?" Huyên Huyên mới vừa vào nhà trẻ, Thẩm Di Nhiên liền tiến tới hỏi. "Không có." Huyên Huyên nghe vậy lập tức lớn tiếng nói, thân thể hơi co lại sau. "Hừ, tớ không tin." Thẩm Di Nhiên chống nạnh nói. Giọng giống như một cô gái hay đi bắt nạt người khác vậy. "Thật sự không có." "Vậy cậu cho tôi nhìn một chút." "Xem đi, thật sự không có nha." Huyên Huyên trực tiếp đem cổ tay mình đưa tới, nàng biết Thẩm Di Nhiên không thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.