Trong âm thanh ồn ào, ba người cuối cùng cũng đi đến bên sông Vong Xuyên. Nước sông Vong Xuyên lẳng lặng chảy xuôi trăm ngàn năm qua không có thay đổi chút nào. Chảy xuôi giội rửa đời người vô số người. Hoa Bỉ Ngạn hai bên bờ sông chập chùng theo gió nhẹ, giống như ngọn lửa thiêu đốt, nhảy lên, hoan hô, múa may... Gió nhẹ mang theo mùi hương của hoa Bỉ Ngạn xẹt qua chóp mũi, vô số ký ức đã lãng quên lại hiện lên trong đầu, giống như tất cả chỉ mới xảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.