Dương Tĩnh là giáo viên tiểu học, được tiếp xúc khá nhiều với bọn nhỏ. Cho nên cũng đặc biệt hiểu biết mấy đứa nhỏ, nhìn thấy biểu tình của Uyển Uyển khi nhìn chằm chằm vào chiếc ly trống không, liền đại khái hiểu được cô bé đang nghĩ đến cái gì, vội vàng để cho Vương Minh Viễn rót thêm cho cô bé một ly. “Hia hia hia.....” Vừa rồi còn là bộ dáng một cô nhóc thất vọng, nhoẻn miệng liền bắt đầu cười ngây ngô. “Đi chơi đi.” Hà Tứ Hải đẩy nhẹ lên lưng của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.