"Sao cô quay lại sớm vậy?" Hà Tứ Hải đột nhiên quay đầu nhìn về phía vị trí sô pha. Nguyễn Dung Dung đang khóc nức nở thì quay đầu nhìn lại, thấy một cô bé ngồi trên sô pha từ lúc nào. "Em về ăn cơm." Tôn Hỉ Anh nói. "Em là một con quỷ, còn đòi ăn cơm làm gì chứ?" "Em thấy người khác ăn, em cũng muốn ăn." Tôn Hỉ Anh nói. "Nhưng...trưa nay tôi không nấu cơm." Hà Tứ Hải nói. Bởi vì buổi trưa hắn sẽ qua phòng đối diện ăn cơm. Cho dù...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.