Hà Tứ Hải lại nằm mơ rồi. Tâm thức hắn không ngừng nâng cao, một con sông lớn chảy vòng quanh mặt đất. Hà Tứ Hải biết đây là âm ty. Nhưng bầu trời âm ty vốn dĩ trăng thanh gió mát, lại phủ đầy tầng tầng lớp lớp những làn sương khói, che phủ cả một mảng trời. Sấm chớp chớp nhoáng khắp trời, tựa như con rắn bạc, bay lượn khắp không trung, xé toạc bầu trời thành nhiều mảnh, trời như bị phân cắt ra vậy. Ở cuối chân trời có một cây cầu hình vòng cung...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.