"Cô nhìn tôi làm gì, ăn cơm của cô đi." Hà Tứ Hải nói với Trương Lộc đang ngồi bên cạnh. Từ sau khi trở về, Trương Lộc liền dùng ánh mắt như thế nhìn chằm chằm Hà Tứ Hải. "Vậy anh phải nói cho tôi biết là có chuyện gì xảy ra?" Trương Lộc ngay lập tức hỏi tới. "Ăn cơm, ăn cơm xong sẽ nói cho cô biết, chú Lưu với dì Tôn bọn họ cũng ở đây." "Không sao, chú Lưu với dì Tôn sẽ không trách tôi đâu." Trương Lộc khéo léo nở một nụ cười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.