Thảo Nhi mơ mơ màng màng tỉnh lại từ trong mộng, nàng thật giống như nghe thấy anh trai đang gọi nàng. Nàng xoa xoa con mắt, nhìn xung quanh, gian nhà u ám trống rỗng không có một cái gì cả. Đại khái là ngủ còn chưa tỉnh táo, nàng sững sờ một hồi, một trận gió lạnh thổi tới làm cho nàng tỉnh táo hoàn toàn, vội vàng kéo chăn lên trên người. Nhưng mà chăn bẩn thỉu, không giữ ấm một chút nào. Mà nơi nàng ngủ căn bản không phải giường, chỉ là rơm rạ lót...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.