“Vậy còn ba ba thì sao, ba ba không đi ngủ sao ạ?” Đào Tử hỏi. “Tối nay ba ba còn có chút việc.” Hà Tứ Hải đáp. “Được rồi, đi đi, tối nay đi sẽ ngủ cùng cháu.” Lưu Vãn Chiếu mặc áo ngủ từ phía sau đi đến, đem Đào Tử bế lên đi vào trong phòng. Nhìn thấy hai người họ đi vào trong phòng, Hà Tứ Hải quay sang nhìn với cô bé Huyên Huyên còn đang trợn trắng mắt nói: “Bây giờ em liền đi đi, đi sớm về sớm, như vậy thì em cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.