Thế nhưng Bạch Tư Tư cũng không dám dừng lại, vội vã đi về phía trước, nhưng vào lúc này, nàng bỗng nhiên cảm thấy con mắt đau đớn một hồi. Nàng không nhịn được mà che mắt gào lên một tiếng đau đớn, ngồi xổm ở trên mặt đất, khiến cho cây dù trên tay lăn xuống bên cạnh. Cũng may mà nàng có mặc áo mưa, cũng không lo bị nước mưa xối ướt. Đau đớn tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, con mắt lập tức trở nên mát mẻ, dĩ nhiên còn có chút thoải mái. "Tư...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.