Mở miệng định ngoạm thử một cái, lại bị Hà Tứ Hải ngăn cản. “Con bé ngốc này, sao mà thứ gì cũng nhét vào miệng được vậy?” “Hi hi ha ha.....” “Được rồi, đừng cười nữa, đưa anh về.....về nhà trước đi.” Hà Tứ Hải nghĩ một lát rồi nói. Uyển Uyển: (*゜ー゜*) “Làm sao thế?” Hà Tứ Hải nghi hoặc hỏi. “Tìm không thấy, không ở đây....” Uyển Uyển đáp. “Không ở đây là có ý gì?” Hà Tứ Hải nghi hoặc hỏi. “Ở đây không có nhà.” Uyển Uyển ngây ngô nói. Hà Tứ Hải nghe thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.