Hồng Chiêu Đệ muốn tránh, nhưng lại muốn mọi người đều biết, để nhận được sự đồng tình, nàng rất mâu thuẫn. Sau đó nàng cứ như vậy ngơ ngác mà đứng sững sờ ở nơi đó, mãi đến tận khi mọi người vây lại. Tiếng kinh hô, tiếng quan tâm…phả vào mặt, mới khiến cho Hồng Chiêu Đệ đang thất thần tỉnh lại. "Cô Ninh." Hồng Chiêu Đệ suy yếu gọi một tiếng, nhưng lại đụng đến vết thương, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ. "Hồng Chiêu Đệ, em bị làm sao thế?" Cô Ninh kinh hô. Giáo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.