Dương Bội Lan lẳng lặng nằm ở trên giường, dường như chỉ là ngủ say bình thường, một chút dấu hiệu thức giấc cũng không có. Trương Lục Quân đi đến vừa lật mí mắt bà, vừa kiểm tra mạch đập, vừa nghe nhịp tim, nhìn rất chuyên nghiệp. “Như thế nào rồi?” Hà Tứ Hải ở bên cạnh “hơi” lo lắng hỏi. “Cha cũng không rõ lắm.” Trương Lục Quân nói. Hà Tứ Hải: “.......” “Có cần phải đưa bà ấy đến bệnh viện hay không?” Hà Tứ Hải hỏi. “Trước kia bà ấy cũng có lần bị như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.