Nhưng Uyển Uyển lại lập tức tránh ra, không cho anh ta sờ. "Chị là chị đấy." Uyển Uyển bực bội nói. "Biết rồi, biết rồi, tạm biệt..." Lâm Trạch Vũ xoay người đi ra ngoài. Uyển Uyển tức giận chạy về bên cạnh mẹ. "Mẹ nấu ăn ngon nhất." Cô bé lớn tiếng nói. Chu Ngọc Quyên mỉm cười nhéo gương mặt nhỏ nhắn của cô bé. "Đúng là con gái ngoan của mẹ. Chỉ cần con thích ăn là được rồi, đừng để ý tới em trai con. Nó là một thằng nhóc không nghe lời." "Thằng nhóc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.