"Ừm sao sao..." Uyển Uyển ở một bên vừa ăn vừa chép miệng. Nhìn thấy Lưu Vãn Chiếu nhìn về nàng, lập tức giơ tay lên đưa tới trước mặt nàng. Lưu Vãn Chiếu nhìn bánh xốp đường trắng đầy nước bọt liền lắc lắc đầu. "Ăn ngon lắm đó." Uyển Uyển trợn đôi mắt tròn vo lên. "Em tự mình ăn đi, nơi này còn có rất nhiều." Hà Tứ Hải ở bên cạnh mở túi ra, Lưu Vãn Chiếu cũng không khách sáo nữa, đưa tay cầm một cái. Uyển Uyển lúc này mới thu tay nhỏ về,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.