Huyên Huyên từ trên xe nhảy xuống, đang chuẩn bị đợi chị dừng xe xong cùng đi tới chỗ trại, lại nghi hoặc mà nhìn về phía trước. Thế là duỗi cái cổ nhìn về phía trước. "Huyên Huyên, chị đang nhìn cái gì vậy?" Đào Tử tò mò hỏi. "Là cây trái cây sao?" Thẩm Di Nhiên cũng hiếu kì mà kiễng chân nhìn xung quanh. Hôm nay cô là đi cùng với ba mẹ, bọn họ đang ở sau xe khuân đồ xuống. Mặc dù nguyên liệu nấu ăn bên này đều có thể mua được, nhưng mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.