"Ba, ba, ba có ở trong đó không?" Uyển Uyển dè dặt đẩy cửa phòng ra, nhìn vào trong phòng tối om và gọi một tiếng. Sau đó, cô bé xoay người chạy tới phòng tiếp theo. Nhưng tất cả các phòng đều không có, vì vậy cô bé sốt ruột vừa kêu vừa chạy xuống tầng. "Uyển Uyển, con đang làm gì vậy?" Dưới tầng, Chu Ngọc Quyên cầm đĩa trái cây, bước ra khỏi phòng bếp, tò mò hỏi. "Trên tầng tối om, thật đáng sợ, dọa chết người..." Uyển Uyển nói với dáng vẻ vẫn còn sợ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.