Chờ Hà Tứ Hải ra khỏi, hắn bỗng quay lại nhìn phủ Quy Đức một chút, con mắt ở giữa trán bỗng nhiên mở ra nhìn một cái rồi lập tức khép lại. "Làm sao thế?" Uyển Uyển có chút kỳ quái hỏi. "Không có gì, chúng ta về nhà đi." Hà Tứ Hải cười nói. "Vậy có cần mua cho Đào Tử và Huyên Huyên chút đồ ăn ngon không?" Uyển Uyển nhỏ giọng nói. "Đương nhiên là có thể." Hà Tứ Hải cười nói, sau đó dắt Uyển Uyển đi về phía phố cổ. Lý Hương Quân và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.