"Oa, ăn thật là ngon." Huyên Huyên gặp một con tôm thả vào trong miệng, sau đó bày ra bộ dáng khoa trương. "Ăn đúng là ngon thật, nhưng nào có khoa trương như vậy." Lưu Vãn Chiếu ngồi ở bên cạnh dùng đuôi đũa gõ nhẹ một cái ở trên đầu nàng. Có ăn, Huyên Huyên không chú ý đến chuyện bị gõ một chút nào, còn cợt nhả nói: "Chị, viên chị làm ăn ngon thật nha, mềm mềm..." Huyên Huyên đưa tay chỉ chỉ vào gò má đầy thịt của mình, giống như là đang nói chính...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.