"Trời đã sáng rồi." Hà Tứ Hải ngẩng đầu nhìn lên không trung. Vừa rồi chỉ có một tia sáng xuyên qua bóng đêm. Trong nháy mắt cả không trung đã lộ ra màu trắng nhạt, đám mây ở phía chân trời bị nhuộm thành màu đỏ. "Thần linh đại nhân..." Chu Bân ngồi thụp dưới đất, trên mặt lộ vẻ cầu xin. Anh ta hy vọng có thể nhận được đáp án mà anh ta muốn nghe từ trong miệng của Hà Tứ Hải. "Tôi đói rồi." Hà Tứ Hải nói. "Cái gì?" Chu Bân hơi bối rối. "Anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.