Nàng không giống Lưu Hoằng Nghị, lúc Huyên Huyên mất tích hắn vẫn còn con nít, nàng dù sao cũng là người trưởng thành, cho nên ấn tượng đối với Huyên Huyên sâu sắc hơn so với Lưu Hoằng Nghị nhiều. "Đây là bác gái, còn nhớ không?" Tôn Nhạc Dao hỏi Huyên Huyên ở trong lồng ngực. Huyên Huyên ngoẹo cổ, nhìn chằm chằm vào Hàn Nghệ Quyên suy nghĩ một chút, sau đó ánh mắt sáng lên, mừng rỡ nói: "A, con nhớ ra rồi, dì là mẹ của Phân chó thối." "Phải gọi là bác gái." Tôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.