Người trung niên tên là Tống Tân Đức, người Nam Hồ gần Hợp Châu, lớn lên ở nông thôn, ba mất từ nhỏ, do một tay mẹ nuôi ông ta khôn lớn. “Lúc còn nhỏ nhà chúng tôi rất nghèo, chúng tôi thậm chí không dám thắp đèn dầu. Buổi tối mẹ phải mượn ánh trăng để làm thêm công việc may vá. “Trong nhà thiếu ăn, để bổ sung dinh dưỡng mà mẹ phải lội ao vào mùa đông bắt ốc về hấp trứng cho tôi ăn. Hai bàn tay mẹ tôi lạnh đến nứt nẻ ra. Đến bây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.