Bầu trời hồng nhạt. Cỏ dại cao hơn mét gần như cao quá đỉnh đầu của Đào Tử. Nàng giống như một con Hamster, đi ngang qua ở bên trong bãi cỏ, hình thành một cái gờ dài. "Ba ba..." "Huyên Huyên..." "Uyển Uyển..." Nàng vừa chạy băng băng, vừa cao giọng hô. Nhưng mà không có người đáp lại nàng, nàng ngẩng đầu nhìn lên trời. Trên trời một ngôi sao bất quy tắc đang không ngừng mà lấp loé, giống như là đang chỉ rõ phương hướng cho nàng. Một bầy chim nhỏ vung cánh xẹt qua bầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.