Trong màn đêm tĩnh mịch, Tôn Hỉ Anh thất thần ngồi trong sân, ngẩng cổ ngắm nhìn bầu trời. Chỉ có lúc này cô mới ngẫm lại rốt cuộc bản thân như thế nào, người vốn dĩ phải bước vào giảng đường đại học như cô ấy tại sao lại ở đây. Hôm nay trăng sáng sao thưa, sắc đêm rất đẹp, nhưng ngày mai chắc chắn có gió lớn, bởi vì xung quanh mặt trăng có một quầng sáng lớn. Đây là điều mà ba nói với cô, cô nhớ lại khoảng thời gian khi còn nhỏ, nhớ những...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.