"Ông chủ, hai chúng em cần trợ giúp." Huyên Huyên bỗng nhiên ôm chầm lấy Đào Tử ở bên cạnh. "Trợ giúp cái gì?" "Trợ giúp mua đồ, ăn ngon, chơi vui." Huyên Huyên hưng phấn nói. "Nghĩ đẹp nha, nhưng mà tại sao lại muốn anh trợ giúp các em." Hà Tứ Hải cười nói. "Mẹ nói anh có thật nhiều tiền, nhiều đến xài không hết, cho nên mở một cái công ty trợ giúp người không có tiền, dùng tiền giúp đỡ." Huyên Huyên lập tức nói. Tôn Nhạc Dao cười cười, sau đó nói lại chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.