Giữa buổi trưa ánh nắng chói lòa, cả Diệp Tông Thắng và Đới Hồng Hà tóc gáy dựng đứng hết cả lên, cảm giác có một cỗ khí lạnh rót vào trong cốt tủy, khiến cho bọn họ toàn thân phát run, đứng cũng không vững nữa. ............... “Có phải em rất xấu xa hay không?” Đại Tráng ngồi ở trên lề đường, cúi thấp đầu nhẹ giọng hỏi Hà Tứ Hải đang đi qua bên này. “Làm sao có thể chứ? Không làm chuyện áy náy với lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa, là hắn đã sai trước.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.