Huyên Huyên cuối cùng cũng không chịu nổi sự nài nỉ của Lưu Vãn Chiếu, đưa cái xẻng cho cô ấy đào hai lần. Lưu Vãn Chiếu như đứa trẻ vậy, nhận lấy cái xẻng rồi vui vẻ hứng khởi đào lên một mảng đất lớn. Sau đó cô ấy hét lên rồi nhảy cẫng lên, nhảy tới bên cạnh Hà Tứ Hải. “Sao thế?” Hà Tứ Hải bị cô ấy dọa liền vội vàng hỏi. “Sâu…sâu sâu lông.” Lưu Vãn Chiếu lắp ba lắp bắp nói. Hà Tứ Hải nhìn theo hướng cô ấy chỉ, cạn lời luôn, đây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.