"Hai khối ngọc thạch này rất quý sao?” Đợi lên xe rồi Hà Tứ Hải mới hiếu kỳ hỏi. Lúc nãy thấy vẻ mặt đầy kinh ngạc của Lưu Trung Mưu thì cậu ta đã muốn hỏi rồi, nhưng người ở đó nhiều quá nên không tiện hỏi. “Rất đáng tiền, bán nó đi cậu sẽ có nhà, có xe, cũng sẽ có tiền tiết kiệm, tiền đề là đống đá này là hàng thật.” Lưu Trung Mưu cười nói. “Đều là giả sao?” Lưu Vãn Chiếu ngồi phía sau có chút thất vọng hỏi. “Ba cũng không biết, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.