"Cơm tập thể đúng là ngon." Buổi tối, sau khi cơm nước xong xuôi. Lưu Vãn Chiếu không nhịn được mà tán dương. "Đúng đấy, vẫn không hiểu nổi, đều là gạo, vì sao cơm tập thể ăn vào lại ngon hơn một chút." Trương Lộc ở bên cạnh biểu thị đồng ý. "Bởi vì là em nhóm lửa." Đào Tử ở bên cạnh nói khoác không biết ngượng. Thật giống như ăn ngon đều là công lao của nàng vậy. "Còn có em, còn có em." Trong miệng Huyên Huyên đang ngậm đồ ăn, nói còn không rõ tiếng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.