"Được rồi, đừng tiếp tục nhìn xung quanh nữa, lần sau có cơ hội, lại đến chơi đùa cùng nhau." Hà Tứ Hải vỗ vỗ đầu nhỏ của Đào Tử. Nhóc con nhón mũi chân, vẫy vẫy tay với Hân Hân và Dao Dao. Có đoàn tụ sẽ có chia xa, thời gian vui vẻ đều luôn ngắn ngủi. "Đào Tử, Huyên Huyên, Uyển Uyển, hẹn gặp lại." Hân Hân cũng lưu luyến không rời mà vẫy vẫy tay nhỏ. "Phải gọi là chị." Huyên Huyên lớn tiếng nói. "Ha ha… Không đó." Giọng nói nghịch ngợm của Hân Hân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.