Uyển Uyển ngồi trên bục cửa bằng đá, trong tay cầm lấy một xâu mứt quả, than ngắn thở dài nhìn ra ngoài cửa. Cho dù trở về nhà, cô bé vẫn có cảm giác không giống, nhưng không thể nói rõ là không giống ở chỗ nào. Có thể tất cả đều là gương mặt xa lạ, làm cô bé cảm thấy không giống. Bà Lan không còn ở nhà bên cạnh nữa, bây giờ ở trong đó là một chú trẻ tuổi. Thái Tư Nguyên ở nhà đối diện đã rất lớn rồi, hơn nữa cậu ta còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.