“Không có đèn dẫn hồn, chỉ sợ....” Hà Tứ Hải gãi gãi đầu, có chút không biết làm sao giải thích. “Là tiểu quỷ trên bãi cát sao?” Trương Kiến Quốc cười nói. Hà Tứ Hải gật gật đầu: “Cho nên....” “Không sao cả, tôi có thể dạy cậu.” Trương Kiến Quốc cười nói, không hề để bụng. “Được thôi.” Hà Tứ Hải cũng cười lên. Sau đó mở cửa nhà. Đào Tử là người đầu tiên xông vào, đối với việc Hà Tứ Hải nói chuyện một mình, cô bé hiện tại cũng không cảm thấy kỳ quái nữa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.