Tuy rằng La Thanh Thần rời xa bà đã rất lâu rồi. Nhưng giọng nói, dung mạo của cô ấy thì Chu Lan vẫn chưa từng quên, trong ký ức, trong hình ảnh, trong mơ, toàn là bóng hình của cô ấy, sao bà có thể quên được chứ. Cho nên khi La Thanh Thần gọi ba, giọng nói quen thuộc khiến Chu Lan phải ngước lên nhìn ngay lập tức. Bóng dáng quen thuộc, dáng vẻ quen thuộc ... “Thần Thần.” Chu Lan đột ngột đứng dậy, định lao vào, không cần biết tại sao con gái bà lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.